NO.07_KHÔNG ĐỀ SỐ 01
- GÁC
- Jan 1, 2020
- 1 min read
Updated: Jan 18, 2023
Heo mây bay đi, chuột chui vào ngõ xóm
Bụi đóng từng lớp, cũ kỹ từng tâm hồn.
Tuy ta mới nhưng lòng ta héo úa
Một trời vàng, vang vọng tiếng thênh thang.
Chớ đứng núi này trông tầng cao chốn khác
Quanh đây thân quen, nhưng hư ảo chẳng nào lần.
Vung tay qua mặt, ưu tư tạm lui mất
Để ban mai hé lộ chút tiềm tàng.
Tâm ta buồn vì hồn ta một nửa
Nửa yêu thương, nửa êm đềm như đêm tối.
Gác tay, chân chéo, nhìn ngẫm lại,
Trăm trái ấu, tròn cạnh biết được bao.
Hoa đã nở một lần rực rỡ nhất,
Để chính tay ta vùi dập một linh hồn.
Xin sâu sắc áo kia hãy còn ấm,
Thay tay ta ôm trọn cả tuyệt trần.
Tuy sờn vai, chỉ thô, tay cứng cáp,
Đen đá lạnh cho lòng ta đắng ngắt.
Dãy phố sáng thiếu một kẻ không sắc,
Một khoảng chững lại cũng cảm thấy yêu thương.
Giờ đây đứng trên cao nhìn vọng xuống,
Chỉ muốn lao nhanh thoát khỏi sự căm hờn.
Nhưng trông xa núi bên đầy sự sống,
Một hy vọng cây cỏ nẩy chồi sang.

-GÁC-
コメント